Năm 1959 nhà nghiên cứu Henry Murray (vốn là bác sĩ y khoa và chuyên gia hoá sinh), sau khi trở thành nhà tâm lý học xuất sắc ông đã có nghiên cứu “có hệ thống về cách con người phản ứng với căng thẳng” từ sinh viên năm hai của đại học Harvard.
Đối tượng nghiên cứu:
– Sự căng thẳng của con người khi bị công kích.
Phương pháp nghiên cứu:
– Các sinh viên viết ra triết lý sống bao gồm giá trị cốt lõi và nguyên tắc cá nhân trong vòng 1 tháng.
– Các sinh viên được bắt cặp để chia sẻ và đọc các triết lý của nhau, cùng nhau tranh luận.
– Toàn bộ quá trình tương tác & phản ứng được quay phim.
– Buổi tranh luận: đối tượng tranh luận là sinh viên khác ngành (sinh viên luật) và nhiệm vụ trong 8 phút phải công kích thế giới quan của đối phương một cách quyết liệt, không khoan nhượng và gây tổn thương cao độ.
Kết quả:
– Sinh viên được xem lại phản ứng của bản thân và thảo luận về những hành vi đó.
– Sau 3 tháng sinh viên cần mô tả lại cảm nhận của bản thân (cảm giác, cảm xúc, suy nghĩ): có những sinh viên cảm nhận sự đau đớn, hoang mang, tức giận, tủi nhục — Tuy nhiên, một số sinh viên khác lại phấn khích về trải nghiệm đó khi triết lý bản thân được đúc kết bị chất vấn thô bạo, và trải nghiệm đó không hề ám ảnh họ mà lại đem lại sự dễ chịu và sự thú vị từ phản ứng tích cực.
Chủ điểm suy ngẫm:
– Hãy là người chấp nhận dễ dàng việc bản thân có thể sai và có thái độ đón nhận việc đó. Luôn giữ được sự nhã nhặn và tâm thế điềm tĩnh đón nhận những giây phút vỡ lẽ rằng điều bản thân tin có thể sai (khi không có tư duy chất vấn độ tin cậy của thông tin).
– Việc bản thân sai không phải lúc nào cũng là điều tồi tệ. Đó có thể là dấu hiệu cho thấy bản thân vừa hiểu biết thêm điểu gì đó và phát hiện này tạo nên niềm vui từ bên trong.
– Mục đích ở nhận thức trên không phải để bản thân sai sót nhiều hơn, điều bản thân hướng đến là nhận ra việc con người thường sai lầm nhiều hơn cách chúng ta thừa nhận sai lầm, và càng phủ định chúng ta lại tiến gần đến việc đào hố chôn bản thân sâu hơn.