Hành trình Xuyên Việt 2024 – EP2 of 3

Day 6: Hà Nội – Tà Xùa

Di chuyển ra khỏi HN từ sớm, tuy nhiên vẫn khá đông người, nếu di chuyển trễ hơn sẽ bị tình trạng kẹt xe do đây là thứ 2 đầu tuần. Ghé quán phở trước khi vào Sơn Tây thì sau khi ăn bị tình trạng dị ứng mì chính. Đi lên Tà Xùa thì việc đầu tiên là ghé sóng lưng khủng long, đoạn đường xuống thật sự khá phức tạp vì đường không dễ đi, PKL đi vào đây thì việc nài xe cũng là 1 vấn đề (khi trải nghiệm việc thuê xe chở xuống mới thấy việc tự chạy bằng PKL ở cung này sẽ là điều gì đó rất thách thức. Dùng cơm trưa (cơm rang và canh khoai khá mặn, thì biết được đường chạy sang mỏm cá heo cũng vô tình biết được đường này đi vào Lu Trế. Và có một việc do sơ ý khi không khoá thùng làm thùng bật lên và trong 1 phút sơ ý quay lại thì xe nghiêng và đổ xe (đây là điều nên rút kinh nghiệm vi xe không nhẹ), chân bị tình trạng bong gân nhưng may mắn việc mang giầy cao cổ chính là một trong những sự lựa chọn hợp lý cho việc đi PKL. Việc chạy lên Lu Trế thật sự là cực hình vì đoạn lên dốc khi hoảng lại bóp côn làm trôi xe khi chết máy, mặc dù đã bóp thắng tay nhưng quán tính trôi tại dốc và chân đau đã làm cho trạng thái xử lý không còn thật sự đủ minh mẫn. Sau khi lên tới thì nhận gian phòng nhỏ có 2 giường (đây là 1 dạng phòng ghép gọi là dorm dành cho 2 người, nhưng đang trong đợt vắng khách nên 1 người vẫn ở phòng này, phòng được quay lại phòng rèm chứ cũng không có cửa). Về không khí thì do đã đi Tà Đùng nên việc không khí trên này không có sự ấn tượng cho lắm, đồ ăn 1 khẩu phần cơm – canh – đồ mặn (gà luộc, ba chỉ, đậu hủ, rau luộc) là 150K, khá đắt. Ăn cơm xong tính đi ngủ sớm thì khách bắt đầu về và mở nhạc tới gần 11h đêm, thật sự đây là điều bản thân không cảm thấy thoải mái chút nào, đúng ra từ chiều đã có cảm giác muốn ngủ nhưng để đến sau khi ăn cơm sẽ đi ngủ thì phải chờ cho mọi người hát hò xong mới có thể ngủ được.

Day 7: Tà Xùa – Sapa

6H xuất phát khỏi Tà Xùa, vẫn dự tính về lại Thanh Hoá để huỷ cung. Chân đỡ hơn cho nên quyết định lên đường tiếp tục thay vì huỷ cung về lại SG. Rất biết ơn người bạn đồng hành đã làm nhiệm vụ tuyệt vời, ông lái trầm tính cỡ nào thì người bạn lầm lì ở những vòng tua thấp để leo dốc và đổ dốc.

Đoạn đường từ Tà Xùa lên Sapa phải đi qua DT112, DT174 – QL32 – QL4D. Dốc 10-14% đoạn DT112 không dành cho bạn nào yếu tim và sợ độ cao, lần đầu trong đời được trải nghiệm đoạn dốc đổ kéo dài liên tục, chưa kể có những đoạn bị sạt lở nặng làm việc di chuyển không thể thuận lợi hơn. Địa hình khu vực đồi núi làm không có sóng 4G, hầu như chạy theo offline map (có những đoạn chạy sai đường), việc ra vào cua liên tục cũng là một trải nghiệm không thể quên ở đợt chạy xe này. Khi vô tới Tú Lệ rất biết ơn cô quán phở đã làm cho mình 1 tô phở sốt vang rất nhiều bánh, từ sáng khi xuất phát hầu như chỉ ăn 1 cái bánh và 2 bịch bánh và hơn 1 chai nước, đây là điều không nên cho việc bỏ bữa sáng. Vô được QL32 thấy đường nhựa lớn cứ nghĩ là việc chạy thoải mái hơn, tuy nhiên vẫn còn đó những đoạn đang sửa đường, xử lý sạt lở và bụi mịt mù không thể thấy đường chạy (các xe ben chạy làm bụi bay dầy đặc).

Đổi lại sự bụi bặm và đường khó chạy đó chính là những cảnh đẹp hút mắt mà việc nghe hoặc xem lại từ ai đó không giúp bản thân cảm nhận được, chỉ khi nào chính bản thân đi đến đó và “Aha Moment” xuất hiện, những khoảnh khắc này đôi khi chỉ có trong đời 1 lần tại đúng thời điểm đó. Chạy vòng qua những ngọn núi hùng vĩ mới thấy việc thuận tiện của mở đường nhưng cũng là rủi ro từ thiên nhiên, cái đẹp sơ khai được đánh đổi khá nhiều.

Chuẩn bị để đi lên Hà Giang.

Ngày 8: Sapa – Hà Giang

Đường đi từ Sapa sang Lào Cai đẹp xuất sắc, ngoại trừ một số đoạn bị sạc lở thì con đường rộng thoáng và quá đẹp để trải nghiệm chạy xe, có núi, có rừng hút mắt. Các đoạn tiếp sau tuy đường xấu đi do sạc lở nhưng nhìn chung là có thể chạy và duy trì 60-70km/h, và bản thân có nguyên tắc chạy đường trường thì QL đường đôi có giải phân cách chạy 70 còn vắng xe thì 80-90, vô dân cư tự động 50.

Đường lên Hà Giang chạy khá nhàn và nhẹ nhàng hơn các ngày lên Sapa, chụp hình ở cột mốc 0KM xong rồi về homestay, thời tiết cũng dễ chịu hơn vì rất mát mẻ, có thể mặc quần đùi không bị lạnh (khi hỏi chị chủ homestay thì do hôm nay có nắng chứ bình thường là lạnh).

Chiếc homestay rất chất, từ chủ đến bạn hỗ trợ, đặc biệt hơn chị chủ có sách khá nhiều và có những chủ đề mình cũng thích đọc. An’s House Hà Giang nằm trong khu yên tĩnh view ruộng, chủ đạo là nhà sàn và thú vị hơn là rất đông các bạn nước ngoài ở tại đây. Rất biết ơn những trải nghiệm và những người bạn gặp trên đường đi: từ cô, chú bán đồ ăn rất tử tế và luôn cho thêm đồ ăn khi thấy mình ghé vào, đến những anh chị gặp dọc đường ngồi nói chuyện về trải nghiệm đang thực hiện, ai cũng hào hứng vì khi nghe mình chia sẻ việc chạy từ SG đi xuyên Việt.

Ngày 9: Hà Giang – Lũng Cú – Đồng Văn – Mèo Vạc

Rất biết ơn chị chủ và bạn Công, bạn bếp chính khi ở An’s House. Được ăn ngon, sạch sẻ, đi ngủ thì được Chăn-Gối-Nệm rất thoải mái nên bản thân được giấc ngủ sâu 18%, việc ngủ sâu luôn giúp cơ thể phục hồi nhanh sau một ngày dài chạy xe. Năm sau nếu ghé lên HG mình vẫn chọn ở An’s House.

Xuất phát từ 7h sau khi ăn sáng xong, đường lên Yên Minh có đoạn cảnh rất đẹp và có đoạn đường cũng rất xấu và hẹp càng đi càng nhiều khúc khuỷ tay, xuất sắc nhất là từ Lủng Cú đi Mèo Vạc (điểm 10 của chất lượng tạo hoá), ngoài cảnh đẹp hùng vĩ, được trải nghiệm thêm cái đẹp của Tam Giác Mạch tuy chưa bung hết nhưng được trồng kín đồi hoặc một khu lại quá đẹp. Bắt đầu đi gần vào Yên Minh là các đoàn khách Tây đi Hà Giang Loop khá nhiều và cũng chạy khá ẩu, mình nhìn đồng hồ xe mình toàn 50-65 mà vẫn ở phía sau đoàn. Đi qua nhiều điểm checkin coi như toàn người với người ;p , cứ ngỡ người Việt nhưng thật ra toàn đoàn mấy bạn Tây. Thời tiết cũng thay đổi lúc lạnh , lúc nóng nhưng không đến nổi quá nóng (vẫn mặc giáp và áo trong chạy được), đây cũng được xem là đợt may mắn của bản thân về mặt thời tiết ( vì khi ở homestay được chia sẻ là sắp tới đợt rét đậm rét hại ), nhưng đoạn lên Lủng Cú thì nóng và nắng khá to, may mắn và biết ơn bạn dẫn tour chụp cho mấy tấm ảnh dưới cờ bay quá chất lượng (các vị trí khác thì mọi người tranh nhau chụp mà quên mất sự văn mình công cộng).

Có một điều bản thân cảm nhận rõ nhất là người dân ở HG dễ thương hơn ở Đồng Văn (mặc dù cách nói chuyện rất dễ chịu tuy nhiên việc vui vẻ với khách lại không có), Đi qua Mã Pí Lèng thì chỉ muốn dừng lại đi bộ, thật sự rất đẹp và hùng vĩ, Cao nguyên đá Đồng Văn đã đẹp thì nguyên đoạn chạy trên Mã Pí Lèng để vào Mèo Vạc là siêu phẩm về trải nghiệm lẫn cảm xúc, có điều việc chạy xe cần tập trung và hầu như phải kẹp bình xăng liên tục để nghiêng xe tạo trọng tâm đối xứng.

Đã đặt chân được 3/4 điểm ( cực Bắc Cột cờ Lủng Cú, cực Đông Mũi Điện, cực Nam mũi Cà Mau)

Ngày 10: Mèo Vạc – Cao Bằng – Bắc Kạn – Thái Nguyên

Tại Mèo Vạc mình đã chọn “DNF – Dừng chủ động” việc di chuyển xuống bến thuyền sông Nho Quế vì đường đang được mở rộng, mặt được có nhiều rãnh rất nguy hiểm trượt bánh, kèm thêm bụi mịn dầy đặc do xe ben và xe con đi vào. Cứ nghĩ đường đi CB/BK sẽ ổn hơn, tuy nhiên khi đi hết QL4C thì đụng ba đoạn sương mù dầy đặc không thấy đường phía trước, cộng thêm đường đất đỏ nên từ nón đến người và xe là màu đỏ lè, đi một đoạn phải lấy khăn ra lau bớt. Đường đi lên Cao Bằng – Bắc Kạn từ QL4C đến QL43 /DT279, QL3/DT256 phù hợp cho mấy chiếc Rally hơn, người và xe được trải nghiệm từ ổ gà ẩn thân, đá mi đoạn cua, đá bự, bụi, đất đỏ.

Điều thú vị là hướng Cao Bằng – Bắc Kạn cũng có nhiều cảnh núi khá đẹp nhưng không hút mắt do địa hình không phức tạp như HG và quá nhiều dây điện căng ngang, cũng thấy nhiều ruộng bậc thang nhưng đã bị thu hoạch nên cũng không có ảnh đẹp, Chạy ngang Nguyên Bình ghé chợ Phja Đén được thưởng thức món phở heo quay ( vị lạ nhưng ngon ), rất biết ơn anh chủ quán đã hỏi mình còn đói không để lấy thêm bánh, anh chủ quán cũng ngồi nói chuyện về cuộc sống và người anh đang sống trong SG (Q12). Cũng may mắn khi gặp 1 xe oto gồm các cô chú thấy mình ngồi ăn nên hỏi chuyện rất cởi mở, cô chú hỏi chạy từ đâu mà thấy nguyên đoạn dài cứ chạy suốt tới khi dừng lại ăn, các cô chú rất cởi mở việc mình đang làm và cũng là điều các chú muốn làm nhưng bị vấn đề tuổi tác nên không thể thực hiện và cũng chia sẻ nhiều điều tích cực đồng thời cũng động viên và chúc mình hoàn thành chuyến xuyên Việt lần này với nhiều trải nghiệm cảnh đẹp sắp tới.

Ăn uống xong, chào các cô chú và tiếp tục hành trình người và xe hơn 250KM đường đèo thì vào cao tốc Thái Nguyên – Chợ mới chạy rất đã vì thông thoáng và thẳng tắp (làm nhớ đoạn mở đường mới trên Măng Đen về Pleiku), đoạn cao tốc này có 5 cây cầu cạn thiết kế rất hay về nhịp ghép.

Leave a Reply